Tìm kiếm Blog này
Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2012
Bố và con trai
Một ông lão người Italy sống một mình tại New Jersey, Mỹ. Ông muốn trồng những cây cà chua trong khu vườn nhỏ trước cửa nhưng ông không thể làm được việc đó vì đất trong khu vườn rất cứng và khó đào. Trước đây, con trai Vincent của ông thường giúp ông làm việc này, nhưng giờ nó đã vào tù. Ông lão viết một lá thư gửi cho con trai mình, nội dung bức thư như sau:
"Vincent à, bố cảm thấy khá buồn vì con không thể giúp bố đào xới khu vườn để trồng cà chua như mọi năm, bố đã quá già để làm việc đó. Nếu có con ở đây, chắc chắn mọi việc sẽ ổn và con cũng sẽ rất vui khi giúp bố như vậy, như những ngày xưa ấy. Yêu con, papa."
Vài ngày sau, ông lão nhận được lá thư trả lời của người con trai:
" Bố, đừng đào xới khu vườn. Con chôn những kẻ mà con giết ở dưới đất đấy. Yêu bố, Vincent"
4 giờ sáng hôm sau, đặc vụ FBI và cảnh sát địa phương ngay lập tức tới nhà ông lão, phong tỏa mọi thứ và đào xới tung khu vườn để tìm kiếm những thi thể. Nhưng lạ thay là họ không thể tìm thấy thứ gì. Ngay hôm đó, ông lão lại nhận được lá thư của con trai:
"Bố thân yêu, giờ bố có thể trồng cà chua được rồi đấy. Đó là điều tốt nhất con có thể làm cho bố trong hoàn cảnh này. Yêu bố, Vincent".
♥
Chuyện từ +Hội những người thích sống về đêm+
Thứ Sáu, 27 tháng 4, 2012
Lớp học tiếng Nhật Volunteer
Ngày thứ 3 xách túi đi học tiếng Nhật Volunteer. Mình may mắn vì tham gia được lớp này, đông, vui, tiết kiệm và mọi người hết sức cởi mở. Hôm nay đón hai bạn mới từ Mỹ và New Zealand. Hôm nào mình thử mon men làm quen với bé New Zealand xem, vì em ấy dễ thương ^^.
Hôm nay được một bạn Ní hảo la bắt chuyện, hỏi mình ở đâu? Mình bảo ở Việt Nam, cô nàng chẳng biết cái xứ Việt Nam là chỗ nào hay cô ấy ko biết Việt Nam khi đọc tiếng Nhật nó là thế nào???!!! Sau khi hỏi han một bạn Ní hảo la nhỏ tuổi hơn học chung, phát âm bằng tiếng của Ní hảo la thì Ní hảo la mới hiểu. Bó tay luôn! Hai Ní hảo la này lấy chồng Nhật, bạn Ní hảo la không biết Việt Nam nằm đâu trên bản đồ đấy, đã sang Nhật hơn 10 năm nhưng không nói tiếng Nhật mấy, nên hầu như chẳng nói được gì. Nhưng mình phải công nhận là người Trung Quốc nói chung và hai tên Macao này nói riêng rất nhanh làm quen và kết bạn, mới nói chuyện với mình một lúc đã mời hôm nào rảnh ghé nhà chơi :D. Cứ cởi mở như người Hoa lại dễ làm ăn đấy chứ \^^/
Học xong lượn ra hiệu sách ở Umeda, vô tình lại gặp ngay cô hội trưởng cũng đang tìm sách ở đấy. Nói chuyện huyên thuyên một hồi cô hỏi ăn cơm trưa chưa? Mình nhìn đồng hồ đã 2h rồi nhưng bụng vẫn rỗng. Thế là được cô mời bữa trưa và nói đủ chuyện trên trời dưới biển. Kết thúc một ngày không tệ tí nào! Thôi, đi ngủ nào...ZZZ...ZZZZ
Hôm nay được một bạn Ní hảo la bắt chuyện, hỏi mình ở đâu? Mình bảo ở Việt Nam, cô nàng chẳng biết cái xứ Việt Nam là chỗ nào hay cô ấy ko biết Việt Nam khi đọc tiếng Nhật nó là thế nào???!!! Sau khi hỏi han một bạn Ní hảo la nhỏ tuổi hơn học chung, phát âm bằng tiếng của Ní hảo la thì Ní hảo la mới hiểu. Bó tay luôn! Hai Ní hảo la này lấy chồng Nhật, bạn Ní hảo la không biết Việt Nam nằm đâu trên bản đồ đấy, đã sang Nhật hơn 10 năm nhưng không nói tiếng Nhật mấy, nên hầu như chẳng nói được gì. Nhưng mình phải công nhận là người Trung Quốc nói chung và hai tên Macao này nói riêng rất nhanh làm quen và kết bạn, mới nói chuyện với mình một lúc đã mời hôm nào rảnh ghé nhà chơi :D. Cứ cởi mở như người Hoa lại dễ làm ăn đấy chứ \^^/
Học xong lượn ra hiệu sách ở Umeda, vô tình lại gặp ngay cô hội trưởng cũng đang tìm sách ở đấy. Nói chuyện huyên thuyên một hồi cô hỏi ăn cơm trưa chưa? Mình nhìn đồng hồ đã 2h rồi nhưng bụng vẫn rỗng. Thế là được cô mời bữa trưa và nói đủ chuyện trên trời dưới biển. Kết thúc một ngày không tệ tí nào! Thôi, đi ngủ nào...ZZZ...ZZZZ
Thứ Năm, 26 tháng 4, 2012
Bento
Sống ở Nhật, không ai lại không biết Bento và chắc có lẽ đến 99,9% mọi người đều đã ăn Bento của Nhật, số còn lại chắc có lẽ vì mới đặt chân sang nên chưa thử nhưng rồi sẽ gia nhập vào nhóm hơn 99% kia.
Bento của Nhật đủ loại màu sắc, mùi vị, hình dáng. Có loại bento phổ thông bán đầy siêu thị với giá từ 298Yen loại thịt không cho đến 800Yen với các loại sushi, sashimi phổ thông, có loại bento do các công ty chuyên làm bento mang đến cho các nhân viên văn phòng ít thời gian và ngại ra ngoài...cũng tròn tròn, vuông vuông đủ cả.
Nhưng, đặc biệt là bento gia đình có nghĩa là bento mang từ nhà đi. Trẻ con, người lớn đều có bento. Trẻ con thì sắc màu hình ảnh rực rỡ, ngộ nghĩnh, bắt mắt còn người lớn thì không sặc sỡ bằng nhưng nhìn cũng long lanh lắm. Mình thấy người phụ nữ Nhật hay thật, họ chăm sóc bữa ăn cho gia đình hằng ngày và dồn hết tình yêu thương vào cái Bento đấy. Nó gần như là văn hóa của họ. Mở hộp Bento ra thấy đủ 4 mùa xuân, hạ, thu, đông, mỗi mùa một thức khác nhau và thấy cả tình yêu thương ngập tràn. Bạn không thể dành sự tỉ mỉ, chăm sóc chu đáo cho một người mà bạn chẳng thương yêu gì cả.
Người phụ nữ ở nhà lo nội trợ, chăm sóc con cái, làm những việc bản thân mình yêu thích và chẳng bao giờ phàn nàn điều gì. Họ hẳn sẽ vui mừng lắm khi mở hộp Bento sau mỗi ngày đi làm, đi học về của chồng con là những chiếc hộp rỗng vì họ biết rằng tình yêu thương của họ đã được chuyển đến nơi cần đến.
Mình đến Nhật, làm quen với cuộc sống thường ngày và bắt đầu làm Bento. Người Việt mà! Bento cũng giản đơn thôi chứ không cầu kỳ như người Nhật được nhưng ẩn ý sâu xa bên trong mỗi hộ Bento thì mình nghĩ là giống nhau thôi! Chồng lúc nào cũng xách hộp rỗng về nhà và cam kết là không bỏ đi tí nào! Hì, thế là tốt lắm lắm!
Thứ Tư, 25 tháng 4, 2012
Canh nấm thịt viên
Nguyên liệu chuẩn bị
Nấm kim châm: 1 gói
Nấm đông cô: 100gr
Cà rốt: 1 củ
Thịt heo (bò) băm nhuyễn: 200gr
Gia vị, mộc nhĩ, hành tươi
Cách làm:
- Làm sạch các loại nấm, bỏ rễ
- Cà rốt gọt sạch vỏ, khía hoa trên thân củ, gọt ngang mỏng độ 2mm
- Ướp thịt với hành tím, một chút muối, nước mắm, bột ngọt cho vừa ăn. Làm chín mộc nhĩ thái nhuyễn cho vào trộn chung.
- Bắc nồi nước sôi, viên thịt thành từng viên nhỏ đường kính 2cm. Nấu chín, cho các loại nấm vào nấu khoảng 5-10 phút, nêm thêm nước dùng cho vừa ăn. Tắt bếp, rắc hành lá và tiêu vào.
Món ăn này rất tốt cho sức khỏe của mẹ và bé!
Thứ Ba, 24 tháng 4, 2012
Cải bó xôi trộn cá hồi
Nguyên liệu (2 người ăn): Bó xôi : 1 bó (200gr) Cá hồi: loại xông khói hay loại tươi đều được : 1 lát (100gr) Nước tương : 1 muỗng nhỏ (nếu ăn mặn hơn có thể cho 2 muỗng) Nước cốt chanh: 1 muỗng nhỏ Cách làm: Bó xôi cắt rễ, rửa sạch, luộc mềm cả cây lớn. Sau đó vướt ra cho vào nước lạnh và vắt hết nước. Cắt nhỏ thành đoạn dễ ăn khoảng 2~3cm. Cá bỏ da, bỏ xương chiên chín đều, tán nhỏ. Cho cải bó xôi đã luộc vào trong tô trộn cùng nước tương, sau đó cho cá và nước cốt chanh vào trộn đều. Dùng chung với cơm.
Kobe 23/4/2012
Ngày hôm qua dự báo sáng nắng chút đỉnh và chiều mưa mù. Với thời tiết như thế này thì khi Duyên ở Việt Nam sang mình sẽ cho cô gái đi vòng quanh Osaka thôi, không đi Kyoto như dự kiến. Gặp nhau ở Tenjimbashi 6 chome. Duyên nó đi riết rồi nó cũng biết đường mò đến lúc 10h30, hai chị em vào Osaka Museum of Housing and Living. Đây là lần thứ hai mình đi bảo tàng này và lần này mới có cơ hội được hiểu rõ hơn vì tào xào với cô nhân viên ở đó và mình được biết rằng ngày 25/7 hàng năm tại khu vực Minamimorimachi sẽ có bắn pháo hoa ở đó (Mình phải rủ ngay bác xã đi xem mới được ^^). Dự định là đi trong thành phố thôi nhưng trời lại rất nắng và Duyên thì lại muốn mua ví vì cái ví của nó đã cũ rích rồi. Nó thích ví da hiệu Dakota, mình thì chả biết cái gì nhưng nếu ví da thì có lẽ nên đi Kobe nhỉ? Thế là hai chị em đi Kobe, đến đây nhìn đủ thứ thì cái ý định Dakota ban đầu của em Duyên biến mất và thay vào đó nhiều sự lựa chọn hơn và trong đó có một lựa chọn cực kỳ say đắm cho chiếc ví ở cửa hàng đồ handmade vintage. Nhưng giá hơi chua một tẹo nên đi vòng vòng để suy nghĩ thêm và vẫn chưa tìm được cái thật ưng ý (chắc cũng vì hoa mắt ù tai ^-*), đang tính đi về và nghĩ sẽ lấy chiếc ở cửa hàng vintage lúc ban đầu thì lại gặp một cửa hàng bán bạc, dây xích các loại và trong đó có một chiếc vì cực lạ của Parley Tokyo http://www.parley.co.jp/, web của nó thì không còn hình loại ví đó nữa nhưng loại tương tự nhưng kém lung linh hơn đã gấp đôi giá mua được. Sung sướng vì vớ được hàng tốt, mới kin lại rẻ!!! Mình rủ Duyên về nhà làm hủ tiếu mà nó cất công mang sang, cho ngồi lên xe đạp chở về, nó bảo từ hồi đi học cấp 3 đến giờ mới có lại cảm giác này. Hay quá! Hì hụi nấu nướng và buôn chuyên đến gần 10h, phải đưa em nó ra ga đi về thôi để mai còn bay về không muộn. Tiễn nó về mà mình cũng muốn đi theo nó gì đâu...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)