Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2012

Súp lơ xanh trộn miso, xúc xích và mayonnaise


Mua một cây súp lơ, vứt lăn lóc vì chưa nghĩ ra được món gì. Tìm xung quanh các blog nấu nướng của các chị/ các mẹ Nhật Bản ra được món với tên gọi chứa đủ các thành phần trong món ăn ^^. Nhà mình có đủ nên làm luôn.

Nguyên liệu (dành cho 4 người ăn)

Súp lơ xanh: 1 cây
Xúc xích thịt: 2 cây
Một chút muối, mè
Miso: 1 muỗng lớn (đậu tương lên men)
Sốt Mayonnaise: 3 muỗng lớn

Cách làm:

Súp lơ xanh rửa sạch, cắt miếng vừa ăn. Luộc súp lơ với chút muối đến khi mềm, dễ ăn. Sau đó xả lại bằng nước lạnh.
Xúc xích cho vào lò vi sóng làm nóng khoảng 10~20s, để lâu quá sẽ bị vỡ.
Trộn miso, mayonnaise, mè với nhau và trộn chung với súp lơ xanh vừa luộc và cho xúc xích vào.
Vậy là xong một món lạ miệng và nhanh chưa từng có (\^0^/)
Lưu ý: món này ăn ngay, nếu để lâu nước từ bắp ra sẽ làm cho sốt mayonnaise bị chua, ko ngon nữa.

Thứ Năm, 28 tháng 6, 2012

Gặp cảnh sát

Aha, mình quả là có duyên với Nhật thật, cái chuyện gì cũng phải tiếp xúc một tí cho biết hay sao đấy.
Thứ 5 ngày 28/7/2012, đang đi bộ trên đường ra xe buýt để về thì bất ngờ bị một anh xưng cảnh sát yêu cầu kiểm tra giấy tờ. Xui cho mình là ngày hôm trước vừa gửi cho chồng mang đi copy hộ >.< Anh chàng cảnh sát mặc thường phục áo hồng, quần đen sau khi biết là người nước ngoài, sợ cư trú bất hợp pháp nên bắt xem hộ chiếu hoặc giấy tờ tùy thân cho bằng được. Không còn cách nào phải cho anh theo về nhà lấy. Anh cảnh sát đề nghị mình lên xe hơi để chạy về cho nhanh, mình hoang mang quá vì đề cao cảnh giác như ở nhà, sợ có bọn giả dạng cảnh sát làm bậy, bắt mình bán vào cái động nào đó thì tiêu mạng...Mình bảo


mình không biết cưng có thiệt là cảnh sát không, sao đi theo cưng được. Nên tui đi xe buýt còn mấy cưng đi xe hơi đi
Anh cảnh sát hơi bất ngờ vì câu nói của mình và đề nghị có cảnh sát nữ đi theo vì đi xe buýt rất lâu.
Nhưng cuối cùng mình vẫn lên xe của các anh để về nhà. Trên xe nói chuyện huyên thuyên về VN và về công việc, có lẽ các anh biết ko phải đối tượng nhưng vì mình là người nước ngoài, muốn kiểm tra xem có cư trú bất hợp pháp hay nằm trong đường dây đá điếc nào không (@|@) và nhân tiện anh áo hồng lôi lại thẻ cảnh sát chỉ cho mình xem huy hiệu và tên của anh để mình yên tâm là anh không phải ...hàng giả. Về đến nơi, xem xét giấy tờ đủ cả, ghi ghi chép chép cẩn thận. Các anh quay lại nói xin lỗi vi đã làm phiền, nói với chồng không có việc gì đâu nhé! An tâm đi nhé!!!???
Hic, thế mà các anh làm em hoang mang quá nhưng em ko sợ vì em không làm bậy. Nhưng dù sao cũng cám ơn các anh đã đưa em về nhanh và không tốn tiền xe buýt nhé! Giờ thì em phải lết bộ ra siêu thị gần trạm xe buýt để lấy cái xe đạp gửi từ hồi sáng đây.
Trải nghiệm...luôn là điều tốt, lần sau mà vậy thì mình biết cánh giải quyết roài *_*

Thứ Ba, 5 tháng 6, 2012

Gà cà ri, ớt chuông xanh



Món này đúng kiểu gọi là kết hợp đông tây, nhà mình (Việt Nam), nhà nó (Nhật Bản). Do không có đúng bột cari như chỉ dẫn nên mình đã dùng ngũ vị hương của mình mang sang. Không trộn đúng cari của Nhật nên mình không thể so sánh mùi vị được, nhưng món mình làm ra thì được khen rồi. Hị Hị

Nguyên liệu:
300g thịt gà (thịt lườn gà, còn da là ngon nhất)
3~5 quả ớt chuông (tùy theo ớt to nhỏ)
20g bột ngũ vị hương
1/4 củ hành tây
Một chút muối (một chút thôi nếu cả nhà ăn mặn)
2 muỗng lớn nước
2 muỗng lớn nước tương
Cách làm:
Thịt gà cắt miếng nhỏ vừa ăn, hành tây thái sợi nhỏ. Ướp thịt gà, hành tây, bột ngũ vị và một chút muối trong khoảng 30 phút.
Ớt chuông thái sợi nhỏ dễ ăn.
Bắc chảo lên bếp, cho chút dầu ăn, xào thịt gà đã ướp cùng gia vị lúc đầu.
Khi thịt gà xém mặt, cho nước và nước tương vào rim, cho nhỏ lửa.
Khi nước cạn hết, cho ớt chuông vào xào đều. Đến khi ớt chín tắt bếp.
Món này ăn chung với cơm và thích hợp cho cả các bé (những bé lười ăn rau và đặc biệt là ớt chuông).

盛り塩

盛り塩を知っていますか。
盛り塩とは料理店の玄関にピラミッド型に塩を盛り上げておいたものです(まだイメージできなかったら、右側の写真を見てください)

この塩は、何の意味を持っていますか。「清め」のためのものと思っている人が多いですが、そうではなく、お客さんがたくさん来てくれるようにという「おまじない」なのです。

昔、中国の皇帝は「36の後宮には3000人のしゃくじょよそおいを飾り」と言われるほど多くの妾(めかけ:vợ lẽ)を囲い、牛車に乗って夜ごろ妾の屋敷を訪ねていたわけです。妾のほうはいつも皇帝に訪ねてもらいたいです。しかし、3000人は少ない数字ですから、競争率が高すぎる。

そこで、頭がいい妾(の屋敷の者)が一計を考え、玄関に盛り塩を置いた。牛は草食動物なので、分塩をとらなくては生きていけません。つまり、牛は塩が大好きです。だから、玄関に盛り塩を置いて、牛は止まって動かなくなってしまったわけです。この故事から、来てほしい人(お客)を招き寄せるおまじないとして、玄関に塩を盛りようになったのです。

Chủ Nhật, 3 tháng 6, 2012

Mẹ chờ bé

Cuộc sống là sự chuyển động, đổi thay và biến đổi. Mẹ là người không thích ngồi yên, không thích bất động và không thích một mình. Bé biết đấy! Và sau này mẹ nghĩ Bé sẽ giống Mẹ thôi. Ba và Mẹ đã quyết định ở gần nhau, không sống kiểu Ngưu Lang, Chức Nữ nữa. Mẹ tạm gác lại công việc bên kia (mặc dù nó cũng không phải là công việc đáng mơ ước, mặc dù nó không thật tốt nhưng Mẹ thấy yên ổn vì Mẹ có thời gian để chuyển động theo cách của Mẹ) để sanđến nơi xa lạ này nhưng có Ba của Bé. Mẹ nghĩ chắc Mẹ sẽ thích nghi nhanh thôi vì Mẹ lạc quan và yêu cuộc sống mà. Nhưng, Bé biết không? Mẹ đang phải cố gắng từng ngày một, trải qua quãng thời gian mà Mẹ cho là nhàn rỗi nhất vì Mẹ chưa bao giờ ăn hàng và ở không như thế này ^^. Mẹ cũng chưa bao giờ xa nhà lâu như thế, chưa bao giờ ở xa ông bà ngoại, cậu Be út của Bé và cả dì Xuân gầy nhom của bé lâu như thế. Bé biết vì sao Mẹ phải đi không? Vì Mẹ thương Ba và cả Ba và Mẹ đều mong được có Bé, gặp Bé.
Ba hàng ngày động viên Mẹ, hỏi han Mẹ vì sợ Mẹ buồn. Mẹ và Bé may mắn lắm vì có Ba như vậy. Rồi Mẹ đi học lớp tiếng Nhật tình nguyện, Mẹ đỡ buồn hơn, đỡ suy nghĩ hơn nhưng cái cảm giác nhớ nhà, xa xôi, mông lung nó vẫn ôm quấn lấy Mẹ. Và bắt đầu Mẹ lại nghĩ: Mẹ nên đi làm, thế rồi Mẹ cũng đi phỏng vấn công việc làm văn phòng đấy, nhưng vì Mẹ mới đến Nhật nên chẳng ai tin Mẹ cả. Mẹ lại nghĩ đi làm lặt vặt tinh tinh kiếm thêm chút tiền tiêu vặt, thời gian thoải mái hơn và công việc dễ hơn nhưng Mẹ lại suy nghĩ nếu đi làm như thế thì không biết khi nào Bé mới có thể gặp Mẹ.
Cuộc sống nơi đây nhiều người say mê nó, không muốn từ bỏ nó để về xứ nắng nóng, hôi hám, nhếch nhác, xô bồ, lộn xộn...Nhưng, mẹ không thấy vui Bé à, Mẹ cứ có cảm giác người ta đang nhìn mình xa lạ, phiền phức lắm...
Suy nghĩ mông lung. Mẹ lại rơi vào trạng thái bất thường. Mẹ nói với Ba suy nghĩ của Mẹ và Ba muốn Mẹ không suy nghĩ bất cứ điều gì làm mẹ căng thẳng nữa. Ba Mẹ quyết định Bé là quan trọng nhất. Bây giờ thì Mẹ đang hướng về Bé, nên Mẹ sẽ thật khỏe, thật thoải mái để đón Bé. Mẹ không tự tạo áp lực cho mình nữa và sẽ làm những điều Mẹ thích như Mẹ vẫn làm từ trước đến nay.
Ba và Mẹ đang chờ Bé đấy nhé!